Hương cà phê tình
Bordeaux thức dậy dưới làn sương sớm
Ngoài hiên nhà lất phất bụi mưa xuân
Lóng lánh trên những chồi non vừa chớm
Qua ô cửa nhỏ gió hát thì thầm
Góc phố mưa bay trời còn lạnh giá
Ly cà phê sóng sánh giọt nhớ mong
Chiếc thìa nhỏ khuấy nỗi buồn xa lạ
Cơn rét cuối mùa thêm se sắt lòng
Bóng anh ẩn hiện chìm trong đáy cốc
Nhớ làm sao ánh mắt nụ cười duyên
Em như lịm tan chợt trong phút chốc
Vào giọt cà phê đặc quánh đen huyền
Uống tình anh để hồn thôi khắc khoải
Giọt cà phê ấm đọng bờ môi ngoan
Hương đậm đà niềm đam mê hoang dại
Bốn mùa mưa nắng vẫn thơm dịu dàng
PTMC
Tiểu Vũ Vi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét