Muộn Màng
Ta quen nhau giữa muộn màng
Một chiều lá đổ thu sang
Dòng thơ anh trôi lãng đãng
Về bến em sầu miên man
Gió thoảng đưa hương vần qua
Em ngồi nhặt mắt lệ nhòa
U tình người trong cô độc
Ngậm ngùi nhớ tà áo hoa
Thơ anh đọng hạt sương trời
Rơi trên đỉnh biếc chơi vơi
Ru em mộ tình hoang phế
Thương đau phong kín nửa đời
Bên bờ cổ tích chiều nay
Thềm trăng huyền thoại đong đầy
Tình là thơ hay mộng ảo
Rót vào hồn từng giọt say
Tiểu Vũ Vi
15/11/06
Ta quen nhau giữa muộn màng
Một chiều lá đổ thu sang
Dòng thơ anh trôi lãng đãng
Về bến em sầu miên man
Gió thoảng đưa hương vần qua
Em ngồi nhặt mắt lệ nhòa
U tình người trong cô độc
Ngậm ngùi nhớ tà áo hoa
Thơ anh đọng hạt sương trời
Rơi trên đỉnh biếc chơi vơi
Ru em mộ tình hoang phế
Thương đau phong kín nửa đời
Bên bờ cổ tích chiều nay
Thềm trăng huyền thoại đong đầy
Tình là thơ hay mộng ảo
Rót vào hồn từng giọt say
Tiểu Vũ Vi
15/11/06
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét