Ngàn Năm Biển Và Em
Biển giờ có còn nhớ em không?
Có còn cuộn sóng, gió thét gào
Có xoá bờ cát bàn chân nhỏ
Đem em về biển rộng mênh mông…
Biển cồn cào những nốt tái tê
Sóng xô vách đá lạnh trăng thề
Biển dổi hờn lòng em bão tố
Trời đêm trĩu nặng khúc cuồng mê
Một chú âu lượn tít trời xa
Nhắn với biển rằng em đã về
Gió thu phong mơn man dòng tóc
Thấm ướt vai gầy giọt sương sa
Trăng chao nghiêng ánh vỡ xôn xao
Muôn ngàn tinh tú xót xa tình
Thiên thu réo gọi người bặt tiếng
Cho em tình lỡ đời hư hao
Biển vẫn đưa bọt bể lăng xăng
Vẫn ru em ngủ đêm trăng vàng
Khoác thân em, chiếu chăn là sóng
Và ủ tình em những bâng khuâng
Hãy tròn giấc ngoan, này hỡi em
Biển với em có dây tơ ràng
Dù xa vắng, tình biển khờ dại
Ký ức luôn về kỷ niệm em…
PTMC
Tiểu Vũ Vi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét