Dốc Lạ
Chiều thu lãng đãng gió buồn ru êm
Khua lá xạc xào dưới gót chân mềm
Mình em lạc lỏng trên bờ dốc lạ
Hồn bỗng chập chùng nỗi nhớ không tên
Rưng rưng nắng vỡ òa đổ dòng tuôn
Mưa rơi trên lá gảy khúc đàn buồn
Nghe trong thinh lặng tiếng lòng thổn thức
Theo thu vàng võ ơ thờ nhẹ buông
Từng bước em đi vòng quanh nỗi nhớ
Mặc cho giá lạnh rét mướt hững hờ
Chiều thở dài xót xa lời hoa cỏ
Đá sỏi vô tình hằn dấu bơ vơ
Ở phương xa vời anh có biết không?
Em nơi đây sầu dâng úa lệ nồng
Một lần yêu là nửa đời khắc khoải
Nhớ thương người lịm hồn giữa chờ trông
PTMC
Tiểu Vũ Vi
12/10/08
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét